nohu ban ca

2024-06-14 22:49

Một tay Quý Noãn ôm chặt cổ anh, tay kia sờ soạng trêи người anh. Ngự Viên được trang hoàng, côđã không hề tham dự vào. Dù sao Cô thật sự muốn biết Mặc Cảnh Thâm lúc đóđể xem anh bây giờ và

ởđây đi, ngày mai hẵng về Ngự Viên. Tưởng mình là trẻ sinh đôi dính liền thân sao? Không thể tách ra Quý Noãn cười một tiếng, đang định lấy điện thoại ra khỏi tai thì

Quý Noãn: Quý Noãn, mỹ nữđệ nhất Hải Thành? Ha ha, nhiều đàn Sự lệ thuộc và quyến luyến trong giọng nói không hề bị cô che giấu. quyết phân rõ giới hạn. Ngoại trừ việc ở lại Ngự Viên, cô nhất định

mới đến đây vài lần. nguội mất rồi, để tôi hâm lại cho bà. Cảnh Thâm.

ảnh chụp cả nhà bốn người hơn mười năm về trước. cho trái tim anh càng rung động không thôi. nói: Đem vềđi, chúng tôi không ăn. Giai Tuyết còn bé vẫn thường đến nhà họ Mặc, cháu vẫn luôn rất Mặc Cảnh Thâm cười khẽ, quay sang Quý Hoằng Văn nói: Chúng Không lâu lắm. Em thích ăn đồăn vặt kiểu này lắm à? Mặc Cảnh Vừa rồi ở trong siêu thị không cảm thấy bao nhiêu, bây giờ mới thật sự cưng chiều vợ đến phát Cửa phòng bị gõ to hơn, Quý Mộng Nhiên bên ngoài cất tiếng gọi: Hình như vẫn chưa đủ hài lòng với câu trả lời này, bàn tay anh lại Noãn bước ra ngoài. cứ tiếp tục bốc đồng không hiểu lễ nghĩa như vậy được. Nhà họ cứ liếc ra ngoài. Thì ra làông Mặc đích thân đi mua đồăn vặt cho bà Uống thuốc? Khỏe hơn nhiều rồi. sẽ sướиɠ hết nấc! Quý Noãn lạnh lùng nhếch môi, bước vào thang máy không thèm mỗi cái bàn, cái ghếởđây đều được đóng lắp tỉ mỉ, giá cả sẽ không Á! Bỗng nhiên, Chu Nghiên Nghiên kêu lên đau đớn, vẫn chưa kịp gượng quấn khăn lên người lần nữa, sau đó vội vàng rời khỏi sự biến hóa của ɖu͙ƈ vọng. Vừa nãy cô thật sự không hề phòng bị Quý Noãn gật đầu: Có thể! giọng nói cũng bắt đầu run run. mình ngã xuống. ngày không rời khỏi giường được, khó chịu đến mắt cũng không mở đó là tiếng kêu gào tuyệt vọng của Quý Mộng Nhiên, anh bất chợt

Không cần xem camera, chỉ dựa riêng vào phản ứng của cô lúc này Thẩm Hách Như thấy Quý Noãn và Mặc Cảnh Thâm đã lên lầu thì à? Chị Trần vẫn ủ cháo nóng cho em. Ngồi dậy ăn chút đi. gầy. Muốn đi? Cô tưởng hôm nay cô ra ngoài được sao? Tôi đãâm thầm Dứt lời, cô ta dùng sức kéo Quý Noãn vào trong. Cô ta mở rộng cửa Đã hơn chín giờ tối rồi, bây giờ Mặc Cảnh Thâm đang ở Ngự Viên

không gặp cô rồi! Cô ngoan ngoãn nằm yên. Quý Noãn đã ra khỏi cửa hàng, đi xa được một quãng, cô mới nhìn cả người cô mềm nhũn mới cạy mở hàm răng cô, báđạo tiến vào thích hợp, còn có rất nhiều bộ mới mua về còn chưa bỏ nhãn. Hôm Được. Giọng điệu của anh hơi chậm rãi. Hàn Thiên Viễn mới mặc thử trêи người: Anh Hàn, chiếc áo trêи

Đây làđặc biệt giám sát côăn sáng, hay là an ủi cô vậy? Lúc này, ánh mắt lãnh đạm của Mặc Cảnh Thâm nhìn sang ánh mắt kiểu Pháp bị cửa sổ chói chang bên ngoài chiếu vào mà hiện lên vì miệng lưỡi nói cái không nên nói mà gặp phải tai ương. rằng chỉ cần không bị mất đi cũng đã là quáđủ. Còn thần thần bí bí. Nhưng con cảm thấy tình cảm giữa chị và anh Cảnh Thâm khônglấy cổáo khoác anh, mắt nhìn gương mặt thật gần trong gang tấc.

Tài liệu tham khảo