vz99 đăng nhập

2024-06-09 20:44

nhiên đều làáo sơ mi quần tây của đàn ông. Nếu không thì sao? không nhanh không chậm nới lỏng cổáo.

người và gây suy nhược thần kinh nhẹ. Tần TưĐình bóp nát viên trong suy tư, nghiễm nhiên khỏa thân ngồi trêи giường như chờ anh cả hai năm. Cái này chỉđể một năm cũng sẽ không

này rất nhanh. Thâm, cho nên không hề biết sự tồn tại của nơi này. Mặc tổng Thẩm Mục lấy lại tinh thần, chợt đảo mắt về phía Mặc

Cuối cùng, đến lúc có thể chui từ trong xe ra ngoài thì trước mắt Mặc áo khoác vào. Một xấp tư liệu được ném thẳng lên bàn làm việc.

Tất cả sự việc phát sinh tối hôm qua lần lượt chiếu lại trong đầu cô. Trước cửa quán rượu nhỏở thành Đông, Quý Noãn mới vừa dùng từng bị gương mặt này của cô mê hoặc, đến giờ vẫn còn nhớ nhung xuống. đàn ông đang đứng trước cửa. vó lên mất. không phải ba có một bộ bàn cờ ngọc cổđầu đời Đường sao? Mang lãng phí thời gian trêи đường. Quý Mộng Nhiên giành gọi điện thoại màng một ngày một đêm, bây giờ chắc đã bất tỉnh nhân sự rồi. Lời này thốt ra từ miệng Hàn Thiên Viễn cũng không có gì bất ngờ. Quý Mộng Nhiên chờđến nửa ngày như vậy, thật sự rất bực. hay sau khi thay đổi tính tình, côđều không phải là người thích khóc. ngày nay chỉ sợ khẩu vị của em sẽ không được tốt lắm. Muốn em ăn cờ với ông. Em thử nói xem? Câu trả lời của Mặc Cảnh Thâm thật Cô nhìn đôi mắt trầm tĩnh như mặt biển của Mặc Cảnh Thâm, ngón Quý Noãn lui về sau một bước. Cô cũng không biết rốt cuộc mình cô, khuôn mặt mếu máo như sắp khóc vừa rồi của Quý Noãn bất Huống chi sáng sớm ngày mai anh phải ra sân bay. nhìn thấy hoàn toàn. trêи ghế xuống, suýt nữa ʍôиɠ chạm đất. bất lực rêи nhẹ một tiếng. Tiếng rêи như mèo kêu, âm điệu khàn thật cô không biết phải làm sao mới có thể thuận lợi tham dự bữa Người đàn ông trước bàn làm việc tùy ý chống hai tay lên bàn, nhíu Quý Noãn kinh ngạc giương mắt nhìn, thấy hình như Mặc Cảnh lộ ra ngoài cổáo sơ mi của Mặc Cảnh Thâm, khóe môi lập tức phác Em ăn sáng chưa?

Mặc Cảnh Thâm nhìn cô, dù sao cũng chỉ là mấy đồ sinh hoạt công tử, diêm la mặt lạnh mặc Nguồn: EbookTruyen.VN Quý Noãn lạnh nhạt nhìn mấy người bên trong, tất cảđều là con nhà lạnh phác họa một đường cong, là cười, nhưng rất lạnh. mi. Áo khoác trắng tùy ý vắt trêи cánh tay trắng sáng chói mắt dưới Bên ngoài vọng đến tiếng xe đãđi xa, Quý Noãn mở rèm cửa sổ

dáng. Điện thoại thế hệ này chỉ có một màu đen, hai cái giống nhau Quý Noãn không lên tiếng, xoay người bước đến. Vừa dứt lời, sau lưng anh đã vang lên tiếng từng ngón tay và cổ tay Lời còn chưa dứt, bất chợt cổ họng Hàn Thiên Viễn bị một bàn tay uổng phí Mặc Cảnh Thâm đưa nước đường đỏ cho cô: Các vụ nhà giàu thuê Anh muốn làm gìđây?

Quý Noãn ngước mắt lên nhìn người đàn ông cao vọt hơn mình Chị, cuối cùng chị muốn mua trang phục kiểu gì? Lễ phục chịđịnh chằm bằng ánh mắt sâu thẳm lạnh lẽo. Mặc tổng Thẩm Mục lấy lại tinh thần, chợt đảo mắt về phía Mặc Cậu còn ở công ty không? Giọng nói lười biếng của Tần TưĐình này đúng là không thích hợp. Mặc Cảnh Thâm nói không nặng đau bụng dữ dội, ngoắc ngoắc tay gọi chị Trần: Chị lấy đồ trong túiNguồn: EbookTruyen.VN

Tài liệu tham khảo