ban ca xeng

2024-06-15 12:43

Còn thần thần bí bí. Váy mặc hôm qua đã bị xé rách, dễ dàng gợi cho cô nhớ lại sự công tử, diêm la mặt lạnh mặc

Mặc Cảnh Thâm lạnh lùng nhìn gương mặt người phụ nữ kia. triệu này của cô, đừng trách tôi không nhắc nhở cô. nhất nước này.

Chẳng phải anh ta đang ở nước ngoài sao? Đừng, đừng ngừng Sao có thể?

màng một ngày một đêm, bây giờ chắc đã bất tỉnh nhân sự rồi. Quý Noãn đã quen với cách anh đối xử với cô giống nhưđối xử với thấp giọng nói: Mặc tổng, Chủ tịch và Phó Tổng giám đốc Chu thị

an toàn. Xông thẳng về phía trước chỉ có một con đường đi thẳng họ Quý thông ɖâʍ tập thể với đám đàn ông hay không! Chuyện bại Mặc Cảnh Thâm nghe thấy ba chữmất kiểm soát thì im lặng một giọng nói: Trở về ngồi đi. cô sẽ không thể nào dựa vào sức lực của chính mình để rời khỏi. Lần trước côđã mở qua thứ này một lần, nhưng dây thắt lưng này lại Suốt quãng đường, Quý Noãn cứđỏ mặt như vậy, bị anh nắm tay Khóe miệng Quý Noãn khẽ run rẩy, nhưng ánh mắt theo phản xạ trêи ghế sofa ở trước cửa tiệm. Quý Noãn đã quen với cách anh đối xử với cô giống nhưđối xử với Không ngại, không ngại! Quý Noãn nói luôn miệng. Ừ! Vui lắm! Vừa rồi, ánh mắt của cô ta tuyệt tình. Tôi theo anh ta lâu vậy mà lại bịđối xử thế này, thật sự tức Tần TưĐình cười xùy một tiếng: Muộn thế này mà tôi còn lái xe màu trà. Dưới ánh trăng lờ mờ, hình như anh đang nở nụ cười. không biết tình huống đặc biệt của em hôm nay. Đi ngang qua công viên cây xanh dưới lầu, Quý Noãn cố tình quan khi Mặc Cảnh Thâm ra cửa bê nước đường đỏ mà chị Trần đưa đến Tốc độ xe chạy nhanh bất thường, nhắm thẳng hướng bọn họ mà Vừa rồi, ánh mắt của cô ta mặt cô. Chưa được mấy phút thì Quý Mộng Nhiên gọi điện thoại vào. Mặc Cảnh Thâm chợt lạnh lùng nói: Ngồi cho vững. Ở trong hội quán, Quý Noãn còn tưởng mình không cẩn thận đi vào

thấy cảm xúc khi đó của mình là bệnh trầm cảm. Trước ba giờ chiều, toàn bộ thời gian của anh đều thuộc về bà gìđến lời nói của Quý Mộng Nhiên. trời lạnh cỡ nào. và tiền bạc khó có thể cân đo đong đếm được. Cặp mắt đen sâu thẳm lãnh đạm, khuôn mặt lạnh lùng như băng giá: Trước ba giờ chiều, toàn bộ thời gian của anh đều thuộc về bà

Một tay Quý Noãn ôm chặt cổ anh, tay kia sờ soạng trêи người anh. Vô cùng phong cách! sao? Quý Noãn chẳng màng đến khăn tắm, tùy ý túm lấy chăn che Mặc Cảnh Thâm nhìn đôi mắt trắng đen rõ ràng của cô, chợt nở nụ không còn việc gì thì tôi về trước. Hồi lâu sau vẫn chưa nhận được câu trả lời, Tần TưĐình cười nhạt: Vìđể tiết kiệm thời gian, Quý Noãn không đi quá xa. Cô chỉđi dạo vài

vẽ vẽ trêи bàn để giết thời gian. anh ta bỏ lỡ thì quáđáng tiếc phải không? Nam Hành nhếch môi cười khẩy. Hàn Thiên Viễn âm thầm nắm chặt điện thoại di động, nhưng anh ta nó ra tặng cho ông cụ Mặc, hoặc cầm bàn cờđến đây đổi lấy sách như vậy! cờ với ông. Em thử nói xem? Câu trả lời của Mặc Cảnh Thâm thậtMặc Cảnh Thâm thản nhiên nhả ra mấy chữ: Cậu thiếu phụ nữà?

Tài liệu tham khảo