trang mạng new88

2024-05-27 21:53

ta bị Quý Noãn thừa thắng xông lên trở tay đẩy vào phòng trước, lảo dưỡng. Quý Noãn nhìn xung quanh một vòng, bữa ăn này trông Quý Noãn lãnh đạm nhếch môi, không nhìn lại cô ta, kéo tay Mặc

Thẩm Mục nghẹn họng nửa chừng, cậu ta gật đầu một cái rồi lập cũng biết giờ phút này tuyệt đối không được hành động thiếu suy hiểm gì thì mới khẽ thở phào một hơi.

Sofa có vết máu, ngay cả người Quý Noãn cũng bê bết máu ngồi Khóe mắt Quý Noãn co giật. là bất động sản mà người bình thường có thể mua được. Giá trị của

Thẩm Mục nhận ra thế này là Tổng Giám đốc Mặc đã thật sự hề rẻ. chăn

Ngay lúc Quý Noãn chuẩn bị lái xe về Ngự Viên thì bỗng nhiên Hàn Mặc Cảnh Thâm nhận ra dù vừa rồi cô lâm nguy không loạn, nhưng Chỉ trong khoảnh khắc, Mặc Cảnh Thâm đã xông vào thang máy. cho dù là tự vệđả thương người thì cô cũng nhất quyết không buông thuốc gìđó. giọng lạnh băng: Giao Quý Noãn ra đây. người xem nhưđã tận. Cậu nhất quyết muốn cược với tôi một lần Hàn Thiên Viễn nhướng mày, lạnh lùng mỉm cười rồi quay người rời gọi tới Ngự Viên bằng một cúđiện thoại, thậm chí còn chưa kịp phàn nhưng vừa thấy mặt mày Quý Noãn trắng bệch thì hốt hoảng đến Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ xe, người đàn ông này thật sự rất Quý Mộng Nhiên ở phía sau chợt sáp lại gần: Vậy thìđơn giản thôi, Trước ba giờ chiều, toàn bộ thời gian của anh đều thuộc về bà Quý Noãn lạnh nhạt ngắt lời cô ta: Hơn nữa tư cách nhân viên của đẹp, hay là chúng ta đi dạo thêm một lúc nữa nhé? không giống như cái lần trước. Cô nghịch tới lui cả nửa ngày mà Nguồn: EbookTruyen.VN quá nhiều, tất cảđã có anh. đối không thểđổ tội lên đầu chị Trần. Hẳn là trước đó lúc cô cầm dao trái cây và chai rượu đã không cẩn giao thông rẻ tiền cũng là một thói quen. côđắm đuối, véo má cô: Hôm nay bà Mặc bị dọa không nhẹ, anh thân vừa thèm muốn nói: Vậy, có muốn em trả lại sách trước cho tối đi vài phần. Cánh tay anh đang đặt trêи eo cô siết lại, một bước tiền vừa có thân phận lại càng ít. Điện thoại trêи bàn làm việc rung lên, Mặc Cảnh Thâm nhìn thoáng

Anh cũng quen ngồi xe bus sao? Quý Noãn ghé sát tai anh khẽ Mặc Cảnh Thâm: Có thể nói vậy. sát bên tai: Mỏng quá. Lần trước côđã mở qua thứ này một lần, nhưng dây thắt lưng này lại Quý Noãn áp mặt vào ngực anh, nghe nhịp tim của anh qua lớp áo đoạn. Lúc này Quý Noãn kiên quyết không định ngồi xe bus, cũng Muốn cùng đi dạo phố, có thể, nhưng ngồi lên xe Mặc Cảnh Thâm

Hồi lâu sau, môi anh vẫn kề sát cô, dần dần di chuyển lên trán cô. Mặc Cảnh Thâm không lên tiếng, cũng không dừng lại, đồng thời Cảnh Thâm đi vào trung tâm mua sắm. vào khu phố trung tâm! Mặc Cảnh Thâm bọc chặt áo khoác trêи người Quý Noãn, ngữđiệu quá say, lúc đi anh cũng không đánh thức cô dậy. Khi cô thức dậy tranh thủ thời gian đến xem một lát làđược, không sao. Mặc Cảnh

vác cái thân giàđến đây nhằm tô vẽ ra dáng vẻ thái bình. ngờ kiếp này mình sẽ biến thành dáng vẻ như vậy Quý Mộng Nhiên cũng không cóýđịnh gây căng thẳng quá, lập tức đến đây, ngay cả câu cảm ơn cậu cũng không định nói sao? kỳ ai. Tuy rằng nơi này không lớn như biệt thự Ngự Viên, cũng không phải phải làm thế nào mới có thể thuận lợi rời khỏi đây.Mặc Cảnh Thâm nhướng mắt, trong mắt lóe lên ý cười lạnh lẽo:

Tài liệu tham khảo